Một " Phi " lão " Thiền " sư có tiếng là hay chữ và viết chữ thảo thật đẹp.
Chính vì vậy mà ông có nhiều học trò và thân chủ cho các câu đối và danh ngôn. Và cũng chính vì vậy mà chữ của thầy viết ít người có thể đọc được. Cũng may thầy có một học trò nhỏ rất có khiếu để đọc và hiểu chữ thầy viết rồi giải thích cho bạn học và thân chủ của thầy. Một ngày kia thầy cao hứng viết chữ như rồng bay phượng múa. Cậu học trò đọc mãi suy nghĩ nát óc cũng không rạ Cuối cùng cậu đành đưa nhờ thầy giải thích. Lão sư chăm chú đọc, xoay ngang rồi lại xoay dọc , xoay qua , rồi lại xoay lại , xoay tới rồi đành xoay lui , một lúc khá lâu , suy ngẫm hồi lâu rồi ngước nhìn cậu học trònhíu mày.... nạt :
- Tại sao anh không đem hỏi sơm sớm . Đợi tới bây giờ mới hỏi để cả ta đọc cũng không ra!
** Cua đi " chôm " mang về hang, nên không chịu trách nhiệm nếu phạm huý dzô tên cúng cơm của " ai đó ".
Thiền sư nhấp rượu xem phán ngay
Bút lông ta không cánh mà bay
Thì ra cua chổm mang đi vẽ
Dùng chân thư họa chẳng dùng tay !!
cóc biện minh
Cóc già xem kỹ cũng chào thua,
Xoay tới xoay lui, tưởng lá bùa.
Dọ hỏi khắp hang cùng ngõ hẻm,
Thì ra đó chỉ dấu chân cua :-)))))
Cóc mù chữ
Lạ nhỉ! Trò thường đọc được ngay,
Chữ Thày phượng múa với rồng bay,
Mà nay nát óc! ... Hay vì đã ...
Cùng xỉn nên cùng phải bó tay?
Ai Cơ (tự hỏi)
Chị Ai-Cơ ui,
Lý gian nhưng quả thật tình ngay,
Không xỉn nhìn vào chữ cũng bay.
Dấu vết cua bò ai đọc được,
Cóc già xin vái cả hai tay :-))))
Cóc tỉnh tỉnh
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen