NHỮNG DẤU HỎI
Những đợt sóng hình dấu hỏi
dập dồn!
mãnh liệt!
“Tại sao? Tại sao?”
Những đợt sóng hình dấu hỏi
cuồn cuộn nghẹn ngào!
chất ngất dâng cao!
„Tại sao? Tại sao?”
Những lượn sóng hình dấu hỏi
dội vào bờ ý thức!
chấn động tâm linh!
“Tại sao? Tại sao?”
Không như những bài học dịu dàng
Có thày cô ân cần hỏi han, chỉ bảo,
vào thuở lên năm lên sáu
hay mười tám đôi mươi,
Bài học Khải vừa trao lại mọi người
bất ngờ, dữ dội quá, Khải ơi!
Chị bàng hoàng khôn nguôi tự hỏi ,
“Em tôi đang khỏe mạnh, yêu đời
Mới hôm qua còn ríu rít nói cười
Sao thoắt chốc hóa ra người thiên cổ?”
Dù cố bám, cố tin vào phận số,
Chị khôn ngăn được nỗi xót xa:
“Em tôi đầy nhiệt huyết tài ba
Với những đóng góp đang đâm hoa kết trái,
Rất cần thiết cho cộng đồng, nhân lọai,
Sao nỡ nào Trời lại bắt em đi?”
Hai con thơ, ngơ ngác chẳng hiểu gì,
Vợ yếu đuối, tâm thân đều bất toại.
“Gánh nặng gia đình, Khải đâu quản ngại,
Tận tụy cưu mang, son sắt thủy chung,
Tính em đầy trách nhiệm, bao dung,
Sao đành để nửa chừng đứt gánh?”
Ôi, những con sóng
thét gào
buốt lạnh!
Đập vào bờ muôn dấu hỏi tan hoang!
Trang sách trường đời trắng xóa màu tang
"Làm sao biết Khải nhẹ nhàng siêu thoát? "
Ai Cơ Hoàng Thịnh
(Ngày tiễn biệt Khải 23/5/2008)
Những đợt sóng hình dấu hỏi
dập dồn!
mãnh liệt!
“Tại sao? Tại sao?”
Những đợt sóng hình dấu hỏi
cuồn cuộn nghẹn ngào!
chất ngất dâng cao!
„Tại sao? Tại sao?”
Những lượn sóng hình dấu hỏi
dội vào bờ ý thức!
chấn động tâm linh!
“Tại sao? Tại sao?”
Không như những bài học dịu dàng
Có thày cô ân cần hỏi han, chỉ bảo,
vào thuở lên năm lên sáu
hay mười tám đôi mươi,
Bài học Khải vừa trao lại mọi người
bất ngờ, dữ dội quá, Khải ơi!
Chị bàng hoàng khôn nguôi tự hỏi ,
“Em tôi đang khỏe mạnh, yêu đời
Mới hôm qua còn ríu rít nói cười
Sao thoắt chốc hóa ra người thiên cổ?”
Dù cố bám, cố tin vào phận số,
Chị khôn ngăn được nỗi xót xa:
“Em tôi đầy nhiệt huyết tài ba
Với những đóng góp đang đâm hoa kết trái,
Rất cần thiết cho cộng đồng, nhân lọai,
Sao nỡ nào Trời lại bắt em đi?”
Hai con thơ, ngơ ngác chẳng hiểu gì,
Vợ yếu đuối, tâm thân đều bất toại.
“Gánh nặng gia đình, Khải đâu quản ngại,
Tận tụy cưu mang, son sắt thủy chung,
Tính em đầy trách nhiệm, bao dung,
Sao đành để nửa chừng đứt gánh?”
Ôi, những con sóng
thét gào
buốt lạnh!
Đập vào bờ muôn dấu hỏi tan hoang!
Trang sách trường đời trắng xóa màu tang
"Làm sao biết Khải nhẹ nhàng siêu thoát? "
Ai Cơ Hoàng Thịnh
(Ngày tiễn biệt Khải 23/5/2008)
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen