Sonntag, 4. Mai 2008

Thiền Vô Ngôn


Thiền Vô Ngôn

Ngày mới sân chùa
Đầy hoa sứ nở
Vị Sư già tới
Lá động chợt ngừng

Vị Sư ho nhẹ
Nhẹ hơn làn sương
Và người lật khẽ
Tập kinh từng chương

Ðệ tử quỳ chờ
Tâm nặng như đất
Trì xuống bàn tay
Ðang thủ dấu ấn

Vị Sư đi tới
Qua hết hàng người
Không một lời nói
Như bóng mặt trời

Người đứng cuối sân
Nhặt hoa sứ nở
Nhìn hàng đệ tử
Nụ cười Như-Không

Ðệ tử còn quỳ
Thân như tượng nâu
Không nghe gió tới
(Hay) gió-thân gần nhau ?

Vị sư lên thềm
Giữa hàng cột đen
Bên hòn non bộ
Người như già hơn

Trên chiếc bồ đoàn
Vị sư nhập định
Hoa sứ càng thơm
Giữa chiều thanh tịnh

Bổng ở cuối hàng
Một người đệ tử
Hai tay chấp thủ
Nhẹ nhàng đứng lên

Và đi quanh sân
Nhặt hết hoa sứ
Ðem về chỗ cũ
Trăng cũng vừa lên

Từng mỗi hoa sứ
Trao từng đệ tử
Mọi người ngạc nhiên
Hỗn mang dấu hỏi

“Hoa đến từ đâu
Thực hay ảo giác ?
Còn hương thơm ngát
Vô sắc vô màu ?”

Nhưng hoa nhiệm mầu
Chuyền vào tay ấm
Làn hương thanh đạm
Và ngộ khởi đầu !

Mọi người nhắm mắt
Xua niệm ta bà
Ði vào vô ngã
Ngập dấu chân hoa

Không biết bao lâu
Là một thiên thu
Hay trong chợp mắt
Chuyển động bốn mùa …

Mọi người lay dậy
Bởi ông từ già
Vị sư viên tịch
Cùng người nhặt hoa

Cánh hoa sứ trắng
Ðã chuyển màu nâu
Mùi hương thoang thoãng
Trong lòng tay sâu

Quanh sân sứ nở
Rụng đầy đêm qua
Trên tập kinh mở:
Diệu-Pháp-Liên-Hoa !

Nghiêu Minh

Keine Kommentare: