Montag, 24. November 2008

Vài Kỳ Quan Của Miền Tây Hoa-Kỳ (9) - Thành phố Las Vegas

9. Thành phố Las Vegas

Khi nhắc đến Paris, người ta đều gọi là "Kinh đô ánh sáng". Không hiểu người ta muốn ám chỉ là ánh sánh về văn hóa nghệ thuật hay chỉ là ánh sáng các ngọn đèn của thế giới ăn chơi.
Nếu chỉ là ánh sáng các ngọn đèn của thế giới ăn chơi, Paris thật đã bị Las Vegas vượt qua mặt từ lâu lắm rồi.
Có thể nói Las Vegas họat động suốt 24 giờ, về đêm lại càng sống động hơn. Ban đêm ra ngòai đường, đèn đóm sáng chưng mọi ngõ ngách. Mắt các bạn sẽ chói lòa bởi các bảng quảng cáo điện tử (billboard). Dưới đường lộ xe nối đuôi khắp lối. Trên lề đường người qua lại tấp nập, cười nói hớn hở. Đấy là hình ảnh ngòai đường. Vào trong các sòng bài, ngày thường còn thưa thớt, cuối tuần đen kịt người ơi là người! Báo chí và bà con than là kinh tế khó khăn, thất nghiệp nhiều, nhưng thiên hạ xem ra cũng không chịu tiết kiệm chút nào. Tôi nhận thấy số người hành nghề "thầy cúng" ở Las Vegas gia tăng một cách kinh khủng so với thời điểm 20, 30 năm về trước. Bằng cớ là sòng bài mọc lên như nấm. Xưa chỉ tập trung ở khu vực Downtown, bây giờ kéo dài trên con đường Las Vegas Boulevard (Strip) như bất tận. Hay là càng nghèo càng khó khăn thiên hạ lại thích thử thời vận nhiều hơn?! Từ trước đến nay, 100 người đến Las Vegas, hết 99 người là từ chết đến bị thương. Có lẽ người ta đã lấy câu "thà sống huy hòang rồi chợt tắt, còn hơn là đếm bạc cắc quanh năm" làm kinh nhật tụng chăng?!
Vì muốn thu hút du khách đến với sòng bài của mình, các sòng bài đều tăng cường sự trang hoàng và phục vụ đến mức tối đa. Mỗi sòng bài mỗi vẻ, đẹp vô cùng. Người ta đã thu gọn những đặc trưng của Paris, Monte Carlo, Venice, New York, hay các đền đài La Mã, Ả Rập mà lồng vào sự trang hòang các sòng bài.
Nếu chúng ta chỉ đến Las Vegas để thưởng thức cái đẹp, cái hay của nghệ thuật kiến trúc và trang hòang, cũng như thưởng thức cung cách phục vụ thì đúng là tuyệt vời. Nhưng chúng ta mà đến với tâm trạng ăn thua với họ thì chỉ ôm đầu máu mà về thôi. Về phần ăn uống thì các bạn có thể thử cho biết mọi món ăn trên thế giới và giá cả rất phải chăng. Còn muốn đi xem các show văn nghệ thì đủ mọi chương trình thích hợp cho mọi lứa tuổi, mọi túi tiền. Trung bình giá vé đi coi một show là $100.
Mỗi khi có dịp đến Las Vegas , tôi đều dự trù một số tiền hạn định cho việc vui chơi tại các sòng bài, chừng vài trăm thôi. Thắng cũng tốt, mà thua cũng không sao, vì mục đích của tôi là mua vui trong giây phút. Nếu buồn buồn mà không đánh, tôi lại có dư tiền mà đi mua quà, ăn uống với bạn bè. Về sau này, tôi không ngồi lâu được trong các sòng bài vì chịu không nổi mùi thuốc lá, và không khí trong đó. Lâu lắm rồi tôi có đọc một báo cáo cho biết là các sòng bài ở Las Vegas không bị ràng buộc phải thổi không khí trong lành (fresh air) vào khu vực đánh bài như quy định. Ví dụ quy định là mỗi giờ phải thổi không khí trong lành là 25% thể tích của một tòa nhà bình thường, các sòng bài được phép chỉ thổi vào 20% mà vẫn không bị phạt. Do đó khi ngồi lâu trong các sòng bài, chúng ta thường bị váng vất lơ tơ mơ, như tình trạng thiếu oxigen (dizzy) là vậy. Ngoài ra, theo tôi biết ít ai làm việc cho các sòng bài mà không bị bịnh Allergy khiến khó thở. Người quen của tôi làm việc như chia bài, pha rượu, đổi tiền, nhà bếp, mới đầu còn uống thuốc, sau đổi qua chích. Công việc nhàn hạ lương lại khá, nên dù biết có hại cho sức khỏe mà họ vẫn không muốn thay đổi. Xem ra công việc làm trên đất Mỹ vẫn đứng vào hàng quan trọng nhất, trên cả sức khỏe?!

Trong chuyến đi về miền viễn tây lần này, chúng tôi lái xe, đi bộ, ngắm cảnh cùng chụp hình trung bình mỗi ngày từ 8 đến 12 tiếng. Lần này hơi lạ vì không thấy buồn ngủ, mặc dù nhiều lúc lái xe trên đường vắng liên tục 2, 3 tiếng. Có lẽ nhờ tôi nhai kẹo cao su, thở bụng, tôi còn được cô hàng xóm cho nghe bộ dĩa "70 năm tình ca Việt Nam ". Bộ dĩa này đã gây cho tôi sự chú ý, thích thú, cũng như học hỏi thêm về các nhạc sĩ lừng danh thuỡ trước, khung cảnh lịch sử của những bài ca mà trước giờ tôi nghe và thích nhưng chẳng biết tác giả là ai, ra đời trong trường hợp nào. Chương trình âm nhạc dẫn giải của ông Hoài Nam đúng là quá hay và quá ích lợi cho người yêu nhạc, hay muốn tìm hiểu thêm về sự phát triển của nền âm nhạc VN. Thành thực có lời cảm ơn ông Hoài Nam và đài phát thanh ở Úc đã cho thực hiện chương trình này. Không biết đã hết chưa ?! Chắc chắn bộ dĩa này sẽ chiếm phần ưu tiên những gì cần mang theo trong các chuyến du hành sắp đến. Đi xa mà được nghe những lời giải thích về xuất xứ, rồi nghe lại bài nhạc yêu thích, đúng là phê kể gì! Cảm ơn bạn Vũ Khắc Thiện, chị Mộng Hương cùng bạn bè đã giới thiệu cho chúng tôi biết về chương trình nhạc dễ thương này. Các bạn có thể vào trang nhà http://www.ngaydochungminh.com, phần nhạc, để nghe hoặc thâu lại.

(còn tiếp)
Nguyễn Đức Trọng & Thanh Đan

Keine Kommentare: