Nguyễn Hoàng Hà
Viết cho BBCVietnamese.com từ Hà Lan
Ông Roh Moo-Hyun từng lên truyền hình xin lỗi người dân
Trung Quốc, Việt Nam, Triều Tiên và Nhật vẫn tự cho mình là xứ sở của đạo lý thành hiền. Người ta thường nhắc lời của Khổng Tử nói rằng: "Làm người phải biết tự trọng và biết xấu hổ khi làm việc không tốt, còn làm lãnh đạo đất nước thì càng phải biết tôn trọng nhân phẩm danh dự và càng phải biết xấu hổ."
Như vậy tựu chung lại thì biết xấu hổ về việc làm xấu, vuơn đứng lên làm việc làm tốt cho nhân dân, cho đất nước, đó chính là tự đề cao nhân phẩm của chính mình để trước là trở thành thiện-nhân, sau trở lên bậc Thánh nhân.
Nhưng các giá trị đạo đức đó đang ngày bị mất đi và nhiều người nay làm việc sai quấy, tội lỗi đã không dám nhận lỗi của mình mà quanh co nhiều khi tìm mọi cách lấp liếm mà phải chờ khi mọi cái được tung ra ánh sáng mới cúi đầu nhận tội.
Nam Hàn không phải quê hương của Khổng Tử nhưng lại có người biết tiết lễ và sẵn sàng chết vì đạo lý để giữ gìn nhân phẩm thanh tao của mình.
Quay về sự kiện ông cựu tổng thống Nam hàn Roh Moo-Hyun thì như ông nói: "Cuộc sống quả là khó khăn" như ông trăn trối. Từ một công nhân, tự học để trở thành luật sư, trở thành một chính trị gia lên tới đỉnh cao: đắc cử tổng thống của một quốc gia dân chủ và chính những gì ông đấu tranh chống tham nhũng ở quốc gia này sau nhiều năm đã đưa ông trở thành vị Tổng thống được nhân dân yêu quý. Nhưng rồi sáng 23-5-2009, phải kết thúc cuộc đời bằng cách gieo mình xuống một vách đá sâu. "Tôi cảm thấy xấu hổ trước người dân của mình," trước đó, ông Roh Moo-hyun thừa nhận khi phải đến Seoul theo triệu tập của tòa.
Ông Roh thành công nhờ xây dựng được niềm tin của công chúng vào ông như là một chính trị gia trong sạch và cái chết của ông được mô tả là gây sốc cho cả nước, từ hôm 23-5, người dân ở vùng quê ông đã xếp hàng dài, đã khóc khi quan tài ông đi qua. Ông nói, ông chỉ biết đến khoản tiền 6 triệu USD mà người thân ông cầm ấy khi không còn là Tổng thống.
Người Hàn Quốc tiếc thương cái chết của cựu tổng thống
Người ta đang tranh cãi việc truy tìm gắt gao sự vụ này có những động cơ chính trị, nhưng, rõ ràng cũng phải thừa nhận một điều không thể chối cãi được là đã có những khoản tiền lọt vào nhà ông, nó đã đi qua những người thân nhất, là vợ, là con trai, là cháu rể, là trợ lý của chính ông. Như vậy, cho dù ông có không trực tiếp cầm tiền và làm việc mờ ám này thì chính những người thân, các cộng sự của ông vì tham lam trước đồng tiền đã đưa đẩy ông để ngã vực, bỏ lại sự nghiệp và tiếng thơm, lòng tin của nhân dân dành cho ông xưa nay. Đau xót chính là ở chỗ này.
Có người đặt câu hỏi, những khó khăn ấy, chúng "khó" đến mức nào? Cái khó khăn mà ông nói ở đây chính là sự vật lộn của cuộc đấu tranh giằng co giữa cái xấu và cái tốt, giữa danh dự nhơ uế, giữa cái chân thiện mỹ và sự xấu xa mà chính ông đã luôn đứng về cái tốt, cái đẹp và hết mình bảo vệ nó vun đắp nó. Ông đã chọn cái chết và sự xin lỗi sâu sắc trước nhân dân và bạn bè yêu quý của ông. Cho nên, mọi người Nam Hàn và nhiều người trên thế gian này vẫn tin vào đức tính tốt đẹp của ông xưa nay và chấp nhận dễ dàng lời xin lỗi của ông hôm nay.
Người ta thương tiếc ông chính là ở điều này, chẳng phải ở nghi thức nhà nước đã dành cho ông trong tang điếu và lời văn muộn mằn cố chắt lọc của đối thủ mà hôm nay đang thay ông cầm lái đất nước này.
Ông tự quyết định cái đúng cái sai và chịu trách nhiệm trước đất nước, đâu có thể biện minh kiểu "chiếu cố công trạng đóng góp cho đất nước".
Nguyễn Hoàng Hà
Vấn đề không chỉ là trái hay không trái những "quy định" hiện hành vốn đang có nhiều khoảng trống là nhận "tiền hối lộ" hay "tiền hoa hồng" hay núp dưới bất kỳ danh nghĩa nào thì bản chất của sự việc vẫn chỉ là một: nhân hội lộ và một nhà lãnh đạo nghiêm minh không nên để vợ con làm những việc mà dư luận có thể "nghi" về tính khách quan chứ đừng nói là tự tay cầm lấy nó.
Ông là Tổng thống và ông vẫn là người tự quyết định cái đúng cái sai và chịu trách nhiệm trước đất nước và nhân dân mình, đâu có thể biện minh kiểu "chiếu cố công trạng đóng góp cho đất nước", hay hãy để ông được "hạ cánh an toàn".
Đó là bản chất thiện mỹ của chính ông nên bạn bè và nhân dân đã đứng dài hai bên đường khóc và tiễn đưa ông như là sự chấp nhận lời xin lỗi cao đẹp đó.
Riêng tôi xin nghiêng mình chia tay ông và vẫn trân trọn quý mến ông vì sự sám hối đến cao độ và trong việc chọn cái chết để bảo toàn tính chân thiện mỹ, để lại bài học đạo đức cho đời và vòng hoa của tôi dâng đến mộ ông là mấy chữ vàng: " Tôi nghiêng mình trước cái chết trong thanh tao và luôn biết sám hối và thực hành chân thiện mỹ!"
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen