Montag, 31. August 2009

Niềm Hi Vọng

Ngày Về Của Con

Thân tặng bạn Trần Văn Lương

Con biết Mẹ ơi, Mẹ rất buồn!

Canh dài vắng bóng, nỗi chờ mong!

Phương Xa con vẫn còn khao khát,

Chờ khói mây Tần quang đãng xong,

Nhập đoàn lữ thứ quay Đường Cũ,

Con sẽ về nghe, Mẹ chớ mong!

Giấc mộng Kinh Kha, tuy buồn lắm!

Nhưng Đời khó với trọn tay vòng!

Nếu có một mai, Ngày Về ấy,

Con dành cho Mẹ hết tấm lòng!

Nhớ buổi năm xưa Mẹ tiễn đưa,

Mẹ, lời thổn thức, lệ xót thương!

Hãy cố nên người nơi Xứ lạ!

Đừng quên Cố quốc những ngày qua?

Mẹ ơi! trong mỗi từng hơi thở,

Việc làm chân chính những năm qua,

Con vẫn kỳ mong về Quê cũ,

Mơ cảnh đoàn viên thật thái hoà,

Dòng sống của con không còn nữa,

Mà nhịp con tim với Quốc Gia!

Khung trời Xứ lạ trong xanh lắm!

So với Quê ta, vẫn mịt mờ!

Trau dồi, con vẫn luôn chờ đợi,

Một buổi bình minh đẹp ước mơ!

Có đàn Chim Việt bay về tổ,

Có ánh trăng Quê thật nên thơ!

Có Mẹ đứng chờ bên hàng dậu,

Mái tóc bạc phơ gió vật vờ!

Mẹ sẽ ôm con, tình mẫu tử!

Để vơi niềm nhớ, nỗi mong chờ!

Trọng Thùy Sơn

9/2009

Keine Kommentare: