Cuối mỗi Tháng Tư tôi nghẹn ngào,
Căm thù cộng sản lại dâng trào.
Công lao của bao nhiêu chiến sĩ,
Phút chốc hóa thành bọt nước xao.
Cứ Tháng Tư về tôi thở dài,
Nhớ vài tên bạn thuở ba gai.
Bỏ trường ra trận, rồi nghe nói,
Cái chết không nguyên vẹn hình hài.
Và có Tháng Tư tôi nhớ em,
Đôi mắt chứa cả khung trời êm,
Bỗng khóc vì từ nay xa cách.
Ngọn gió tình yêu vụt bên thềm.
Rồi cũng tháng Tư tôi tần ngần,
Hình ảnh Cha, Anh đã xả thân.
Tôi thì già đi trong cùng năm tháng,
Ngồi nhớ cho qua một kiếp trần.
Nay Tháng Tư tôi cũng hết lời
Nhìn quê hương rối loạn tơi bời.
Đảng lo làm giàu căt đất bán,
Loạn nô lệ Tàu đã tới nơi.
Đêm này thắp giùm tôi nén hương,
Nhớ người đã chết trên chiến trường.
Cầu cho hồn ai còn khắc khoải
Tìm thấy Bình An chốn Thiên Đường.
Trần Bá Lộc
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen