Trần Bá Lộc
Ngày lịm mù giăng kín ráng chiều,
Bóng ai sương lạnh phủ đìu hiu
Ôm sầu nước đọng, mây đen lắng.
Khóc bịnh nhà hoang, quạ lẻ kêu
Quê cũ nay thành quê lũ giặc,
Đất ta bỗng biến đất tà yêu
Trăng nghe gió thét chui màn tối,
Bỏ mặc người điên chửi bước liều.
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen