Huy Văn
Người khoát áo thơ vào đêm mộng
Tìm bóng hư vô để quên đời
Tôi đứng giữa trời khi gió lộng
Nhìn bóng hoàng hôn theo mây trôi.
Người bỏ cuộc chơi vì vận nước
Theo nhịp thời gian thả xuôi dòng
Tôi như lục bình trên sóng nước
Nước ròng, nước lớn, mãi long đong!
Người, cũng như Tôi từ viễn xứ
Khắc khoải trông vời bóng sơn khê
Bao năm mòn mỏi thân lữ thứ
Mà lối hồi hương vẫn chưa về.
Xưa nhạn cành Nam trông biển Bắc
Nay đôi bờ nhớ nối Đông Tây
Người đong giọt sầu trên ánh mắt
Tôi ngậm ngùi thương ánh trăng gầy.
Người trầm mặc nghe hồn trăn trở
Tôi bồi hồi nhớ cảnh điêu linh
Người và Tôi một đời nặng nợ:
Nợ máu xương từ thuở đăng trình.
Người mong gặp giữa lòng phố thị
Tôi hứa về khi thắm đường quê
Người cùng Tôi nối lòng hoài niệm
Hẹn ngày mai chung một lối về.
HUY VĂN
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen