Huy Văn
Chưa lập đông mà thu mang băng giá
Cho lòng chùng theo mây gió trùng khơi
Bước vẩn vơ giữa mịt mù sương tỏa
Mới hoàng hôn đã chập choạng đất trời!
Tôi còn đi giữa âm ba triều sóng
Sướt thịt da vì gai góc dặm trường
Đau thương tích trong tim cằn cỗi mộng
Lòng mênh mang theo thời thế nhiễu nhương.
Tấm gương soi mờ bóng đêm huyền hoặc
Rẻ đường ngôi, lệch tóc, chẻ suy tư
Triều dương đã chập chờn trên ánh mắt
Nên chân khua trên vũng tối chập chùng.
Quan tái còn vương chút bụi hồng
Một gánh càn khôn lạc cõi không
Tôi vẫn chờ tôi qua sông cạn
Tỉa nhánh thanh xuân, bón hạt nồng.
Sáng, trưa, chiều, tối...rồi đêm đến
Vòng đời cũng chỉ bấy nhiêu thôi!
Như con tàu lỡ chưa về bến
Thiên lý dặm ngàn Tôi...đón Tôi!
HUY VĂN
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen