Anne Nguyễn
Mùa xuân gian nhà nhỏ
Thui thủi một mình ta
Trông vời về quê cũ
Chỉ thấy mây ngàn xa
Chiều xuân nghe chim hót
Núi xanh biếc một mầu
Lòng ngậm ngùi thương nhớ
Nhà đầm ấm nay đâu?
Đã mênh mông trời biển
Cố hương khuất lối về
Bóng nhạn hoài biệt xứ
Man mác sầu tình quê
Anne Nguyễn
Họa Vận
Bài thơ xuân chan chứa
Rót đầy ắp hồn ta
Bao bùi ngùi nhung nhớ
Đất mẹ vời vợi xa ...
Nửa đời qua bất giác
Mắt biếc đã phai mầu
Gập ghềnh đường luân lạc
Bước chân trần về đâu?
Dù bóng chiều đã xế
Hy vọng theo Xuân về :
Sớm mai này chính nghĩa
Bừng sáng khắp trời quê !
AiCơ
1 Kommentar:
Chị Ái Cơ, Anne và các anh chị,
Đọc bài thơ của Anne, Thuần thấy hình ảnh của mình ngồi trong căn nhà vắng lặng mà nhớ lại ngày nào, nôn nao chờ tết đến để được mặc quần áo mới, hí hửng với bao lì xì.
Đọc bài họa của chị Ái Cơ, T. thấy muà xuân đang tới và mình đang ngậm ngui với quá khứ với nhửng truân chuyên trắc trở mà mình đã vượt qua để có ngày hôm nay nhìn lại với Cảm tạ và hy vọng.
Thuần không có tài làm thơ đáp lại. Nhưng Thuần thật cám ơn Anne và chi Ái Cơ cho T. đọc nhưng bài thơ nay. Chúc cả nhà một weekend vui vẻ.
Thuần
Kommentar veröffentlichen