Vẫn nhớ hạ buồn của thời đỏ lửa
Đã 42 năm! Tim vẫn bồi hồi
Xuôi một dòng đời, bước chân biệt xứ
Năm tháng miệt mài, cứ thế dần trôi!
Vén màn sương mong tìm hương quá khứ
quyện dáng Em ngoan những buổi tan trường
Chỉ thấy trời mây nhạt nắng viễn phương
cho nhân ảnh chập chùng như...bào huyễn!
Xưa phố núi ngậm ngùi khi đưa tiễn
Đà Lạt buồn theo từng bước phân ly
Lời đầy tim mà không nói được gì
Câu từ giã giữ hoài trong tâm tưởng!
Mùa chinh chiến xua đời trên muôn hướng
Kiếp tàn vong chia nỗi nhớ đôi bờ
Cách muôn trùng mà lòng vẫn thầm mơ
ngày hạnh ngộ trên dốc xưa, phố cũ.
Bước dặm ngàn dẫu phong trần lữ thứ
vẫn ngày đêm tìm một lối hồi hương
Em, Đà Lạt và nỗi nhớ miên trường
là hạnh phúc khi trải lòng tưởng tiếc.
Ơi Đà Lạt của thông xanh suối biếc!
Ơi Em: tà áo trắng nhẹ như sương!
Hẹn nhau mùa hoa nở ngập phố phường
Lời yêu sẽ là nụ hôn...trao vội!
HUY VĂN
( Ảnh trích từ trên Net )
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen