Thánh Phê Rô mặt mày bí xị, Thánh lầm lũi bước lên thang mây, đi bên cạnh Thánh là Bồ Tát Ma Ha Ca Diếp và thiên thần Jibreal đang nhẹ nhàng nắm tay bạn xiết nhẹ tỏ vẻ thông cảm, chia sẻ, cả ba không nói một lời nào. Mây trắng lững lờ trôi đưa ba bậc thượng hiền trở về thượng giới. Đến ngã ba Tam Thiên mây dừng lại, trước mặt họ lao xao các Thánh bên nhà Chúa Jésus và các Bồ tát bên nhà Phật, lẫn qua làn khói mây mờ ảo thấp thoáng vài vị Thánh nhà Chúa Allah. Tất cả, kẻ đứng, người thong dong đếm bước như cùng chờ đợi một điều gì. Bồ tát Ma Ha Ca Diếp mỉm cười xoay sang Thánh Phê Rô nói nhỏ:
- “Các bạn đang chờ chúng ta tường thuật chuyện quả bóng trần gian kia kìa, anh thấy không? Thôi, đừng suy nghĩ nữa về chiếc vương miện bóng tròn vừa đổi chủ trên sân cỏ nhà Brasile. Chúng ta là thiên thần cõi trên, đừng để chuyện trần gian quấy nhiễu cái tâm mình hiền hữu à.”
Thánh Phê Rô nheo mắt nhìn bạn, cười, nét đăm chiêu biến mất trong khoảnh khắc:
- “Ui chao, bạn hiền của tôi, tôi quả tình có tội nghiệp cho đội Brasile thật nhưng đâu phải vì vậy mà bất an, tôi chỉ thương những chen đua của người trần đang tự làm khổ họ đấy thôi. Nói cho cùng thì tất cả chỉ là một trò chơi.”
Thánh vừa dứt lời đúng lúc các chiếc áo trắng, áo vàng, áo đen, ba màu áo của thần dân cõi thượng cũng đang tiến tới đón mừng phút trở về của bạn đồng lân. Chắp tay chào nhau thay cho những cái bắt tay của người trần thế, các Thánh, các Bồ tát, Thiên thần vồn vã hỏi ba “du khách” mới trở về:
- “Sao, sao rồi? Kỳ nầy ai giựt giải vô địch?” Thánh Stefano nhà chúa Jesus nôn nóng hỏi.
- “Sân Brasile chắc đội chủ nhà lại đoạt huy chương vàng lần thứ sáu phải không?” Bồ tát Anan nhà Phật điềm đạm đoán.
- “Các đội Trung đông hoặc Phi châu lại xôi hỏng, bỏng không trở về như những lần trước chứ gì? Nhằm mùa Ramadam không ăn ban ngày thì đá sao nổi, họ thua là phải rồi.” Thánh Abu Bakr nhà Chúa Allah nói với chút buông xuôi.
Trước sự nôn nao của bằng hữu cõi trời, Bồ tát Ca Diếp và Thánh Phê Rô, Thiên thần Jibreal nhìn nhau cười hiền lành, Bồ tát Ma Ha Ca Diếp đề nghị:
- “Chúng ta cùng ngồi xuống trên bãi cỏ nầy rồi anh em tôi sẽ tường thuật chi tiết cho các bạn nghe. Sẽ có một món quà bất ngờ cho các bạn đây.”
Chư Thánh, chư Bồ Tát, chư Thiên thần hân hoan gật đầu đồng ý rồi chia nhau tìm chỗ ngồi trên bãi cỏ của công viên Tam Thiên, quây quần chung quanh ba “phóng viên” nhà Trời.
Người thế gian thường nói về Thiên đàng, Địa ngục là một trong hai nơi họ phải đến khi lìa bỏ thân xác phàm tục của cõi trần. Ai làm ác sa Địa ngục, ai ở lành lên chốn Thiên đáng. Khổ nỗi, con người vốn tính hay bất đồng, chia rẽ nên phần tâm linh gọi là tôn giáo họ cũng phân chia phe phái với những bậc Thầy khác nhau, có hàng chục bậc Thầy tùy theo thế gian “khai sanh” tên tuổi, nhưng có ba vị nổi bậc nhất là Phật Tổ Thích Ca ra đời trên 2558 năm, Chúa Jésus tu oa cũng tròm trèm 2014 năm dài đăng đẳng và Chúa Allah Mohamed trẻ nhất, nhỏ hơn Chúa Jésus gần 500 năm sau. Ba vị nầy đã đem những điều lành, thiện để giảng giải cho người đời bớt bon chen, quên thù hận để sống thương yêu nhau trong tình thân của ngạn ngữ “tứ hải giai huynh đệ” và mỗi vị tùy theo nơi mình đản sanh và được quảng bá mà có được rất đông người ngưỡng mộ, tôn thờ để trở thành các giáo chủ tôn giáo cho đến ngày nay. Mặc cho người dưới thế phân chia phe phái, tranh giành đánh đấm nhân danh các giáo chủ, chốn thiên đàng các vị cùng chư đệ tử sống rất thuận thảo, an bình. Mỗi vị ở một vùng nhưng chung một lối vào, đó là cổng Tam Thiên, cổng thiên đường chung của ba tôn giáo lớn nhất trần gian, phải qua cổng đó mới vào được thiên đàng riêng của mỗi giáo chủ. Nơi đây không có ngày đêm phân biệt, lúc nào cũng hoa, nắng rực rỡ sắc màu, một công viên hiện diện trước ba lối mòn dẫn về ba cõi thiên ân.
Bồ tát Ma Ha Ca Diếp và Thánh Phê Rô, Thiên thần Jibreal chọn một khoảng trống để ngồi bệt xuống thảm cỏ xanh mượt như nhung, chung quanh chư bằng hữu của họ đang im lặng lắng nghe. Bồ tát Ma Ha Ca Diếp mở lời:
- “Như các bạn đã biết, ba anh em tôi được phép các sư phụ của chúng ta thay mặt người cõi trời xuống trần gian theo dõi cuộc tranh tài bóng đá gọi nôm na là Mondial Cup, môn thể thao hào hứng nhất của người dương thế được họ tổ chức bốn năm một lần, quy tụ những đội bóng của những quốc gia đã vượt qua vòng loại trong những năm trước thời gian ấn định. Năm nay Cup nầy thực hiện tại Brasile, nơi được coi như cái nôi của bóng đá dù trên thực tế môn thể thao nầy do người nước Anh khởi xướng. A, mà các bạn có cần nghe lại sơ lược những World Cup trước đó không? Nếu cần, tôi xin nhường lời cho thiên thần Jibreal tường thuật vì hiền hữu nầy có trí nhớ dai hơn tôi về bộ môn thể thao mà anh ấy rất ưa thích.”
Có tiếng nhanh nhẩu của thánh Matteo nhà Chúa Jésus:
- “Được, được, nói nhanh nhanh lên để chúng ta cùng nhớ lại khởi điểm nguyên thủy, sau đó hãy kể đến chuyện bây giờ.”
Thiên thần Jibreal của nhà Chúa Allah tằng hắng giọng, mở lời:
- “Thưa các hiền hữu, Cúp bóng đá thế giới của nhân loại xuất hiện lần đầu vào năm 1930 (chiếu theo Dương lịch trần gian) tại Uruguay. Ngoại trừ những năm chiến tranh thế giới bùng nổ dữ dội thì cứ bốn năm lại tổ chức một lần tại các quốc gia được bầu phiếu chỉ định, tính đến nay các thành quả như sau:
1) URUGUAY 1930
1.- Uruguay
2.- Á Căn đình
3.- Mỹ
2) Ý ĐAỊ LỢI 1934
1.- Ý Đại Lợi
2.- Tiệpkhắc
3.- Đức
3) PHÁP 1938
1.- Ý Đại Lợi
2.- Hung gia Lợi
3.- Brasile
4) BRASILE 1950
1.- Uruguay
2.- Brasile
3.- Thụy Điển
4) THỤY SĨ 1954
1.- Tây Đức
2.- Hung Gia Lợi
3.- Áo
5) THỤY ĐIỂN 1958
1.- Brasile
2.- Thụy Điển
3.- Pháp
6) CHÍ LỢI 1962
1.- Brasile
2.- Tiệp khắc
3.- Chí Lợi
7) MỄ TÂY CƠ 1970
1.-Brasile
2.- Ý Đại Lợi
3.- Tây Đức
8) TÂY ĐỨC 1974
1.- Tây Đức
2.- Hòa Lan
3.-Ba Lan
9) Á CĂN ĐÌNH 1978
1. Á Căn Đình
2.- Hòa Lan
3.- Brasile
10) TÂY BAN NHA 1982
1.- Ý Đại Lợi
2.- Tây Đức
3.- Ba Lan
11) MỄ TÂY CƠ 1986
1.- Á Căn Đình
2.- Tây Đức
3.- Pháp
12) Ý ĐẠI LỢI 1990
1.- Tây Đức
2.- Á Căn Đình
3.- Ý Đại Lợi
13) MỸ 1994
1.- Brasile
2.- Ý Đại Lợ
3.- Thũy Điển
14) PHÁP 1998
1.- Pháp
2.- Brasile
3.- Croazia
15) NHẬT/ NAM HÀN 2002
1.-Brasile
2.- Đức
3.- Thổ Nhĩ Kỳ
16) ĐỨC 2006
1.- Ý Đại Lợi
2.-Pháp
3.- Đức
17) NAM PHI 2010
1.- Tây Ban Nha
2.- Hòa Lan
3.- Đức
18) BRASILE 2014
Chờ tường thuật ”
Thấy thiên thần Jibreal gần như đuối sức vì nói hơi nhiều, Thánh Phê Rô chận ngang lời bạn:
- “Thôi, anh tạm nghỉ lấy hơi, để tôi tiếp những diễn tiến gần nhất cho anh đỡ mệt.”
- “Cám ơn anh – thiên thần Jibreal mừng rỡ - tôi cũng bắt đầu khô cổ họng rồi đây.”
Có tiếng vỗ tay rào rào của chư thiên, thánh Phê Rô đùa:
- “Chúng ta có thể chơi trò “đố vui”, đừng lầm với “cá độ” của người trần, cho cuộc tường thuật thêm hào hứng. Như các bạn đã biết, sau 2 năm thử sức vòng loại để được chính thức tham gia World Cup khai mạc ngày 12.6.2014, kỳ nầy có tất cả 32 đội của 32 quốc gia sau đây được vé đến Brasile (còn được gọi là Ba Tây) tranh tài. FiFa, tổ chức liên đoàn bóng đá thế giới đã cho họ bắt thăm và chia thành 8 nhóm như sau:
1) Nhóm A 2) Nhóm B 3) Nhóm C 4) Nhóm D
- Brasile - Tây Ban Nha - Colombia - Uruguay
- Croazia - Hoà Lan - Hy Lạp - Costarica
- Mễ Tây Cơ - Chí Lợi - Costa d’Avorio - Anh
- Camerun - Úc đại lợi - Nhật - Ý đại lợi
5) Nhóm E 6) Nhóm F 7) Nhóm G 8) Nhóm H
- Thụy Sĩ - Á Căn đình - Đức - Bỉ
- Ecuador - Bosnia - Ghana - Algérie
- Pháp - Iran - Bồ đào nha - Nga
- Honduras - Nigerie - Mỹ - Nam Hàn
Đấy, các nhóm cứ chia ra mà thi đấu với nhau, mỗi nhóm chỉ được vô vòng Bát Kết 2 đội thắng nhất và nhì mà thôi. Rồi cứ đội nhất nhóm A đấu với đội nhì nhóm B cũng như các nhóm kế tiếp cứ tuân theo quy củ như vậy để vào Tứ Kết. Tôi có ghi sổ rõ ràng các đội vượt vòng loại để vào Bát kết đây. Tuy nhiên, phải thực tình mà nói theo kiểu người thế gian để thở dài mà tội nghiệp cho những đội tên tuổi của châu Âu, hay nói đúng hơn những đội đã từng nhiều lần đoạt vô địch thế giới nhưng lần nầy phải lặng lẽ khăn gói về nhà ngay ở bước đầu. Trước hết phải kể đến đội Ý - bốn lần vô địch, đội Uruguay – hai lần vô địch, đội Anh - một lần vô địch, và đội Tây Ban Nha đương kim vô địch, tất cả những đội đó đã khiến những người hâm mộ họ phải tức giận, thở dài vì thất vọng, nhất là đương kim vô địch Tây Ban Nha có thần tượng quả bóng vàng Ronaldo vừa khởi trận ra quân cùng Hòa Lan đã thảm bại ngay với kết quả 5-1. Hai năm trước, ở chung kết Cúp Châu Âu họ đã hạ gục Ý cũng bằng tỷ số nặng nề nầy, “tháng năm đi trước, tháng mười theo sau”, người dương thế coi vậy mà cũng biết dí dỏm để chỉ sự thắng, bại đổi thay luân lưu trong cuộc sống, và cũng như khuyên họ đừng nản chí khi thất bại hoặc quá tự phụ khi chiến thắng.
Ở vòng loại nầy, ba anh em chúng tôi đã phải khổ sở khi nhìn các cầu thủ và các người ngưỡng mộ (còn gọi là fan) chắp tay cầu nguyện hay làm dấu thánh trước khi mở màn trận đấu hoặc khi họ sắp gặp nguy hiểm bị lọt lưới. Các bạn nghĩ mà xem, ở nhóm C có đội Nhật là quốc gia với Phật giáo gần như quốc giáo, các đội cùng nhóm lại thuộc thành phần Thiên chúa giáo; nhóm F có Iran, Nigeria nổi tiếng cực đoan Hồi giáo, các nhóm G, H cũng có Ghana, Algeria tôn thờ chúa Allah, Nam Hàn đa số theo Phật giáo, mỗi khi thấy họ lầm thầm khấn nguyện kêu Chúa, cầu Phật, đợi Allah là ba anh em chúng tôi ngó nhau cười bù chứ biết làm sao hơn. Không le nhân danh sư phụ của mỗi người trong ba đứa mà làm việc bất chính, dụng phép mầu để làm chao đảo trận đấu rồi sau đó làm thánh thần mất thiên lương hay sao? Vui hơn nữa là mỗi khi có các trận đấu giữa hai đội cùng tôn giáo chúa nhà tôi, bên nào cũng A men cầu Chúa khiến Phê Rô tôi nghe lùng bùng cả hai tai.”
Bồ Tát Ananda ngồi nghe đến đây bỗng chép miệng thở dài:
- “Chúng sanh là vậy đó, đa số họ chỉ nhớ đến các bậc Thiên Ân khi có việc cần chứ ít mấy người nghĩ đến bề trên bằng cái tâm không cầu vọng, vì thế mới có mãi những cuộc trầm luân.”
Thánh Ali bin Abi Talib của Hồi giáo nóng nảy ngắt lời Bồ Tát Ananda:
- “Thôi, thôi ông bạn của tôi ơi, đừng triết lý nữa. Tôi đang chờ chi tiết các trận vòng Bát kết đây.”
Bồ Tát Ma Ha Ca Diếp ngó Bồ Tát Ananda cười thông cảm rồi quay sang Thánh Ali Bin Abi Talib, nói:
- “Hiền đệ Ananda, vấn đề tâm lý chúng ta bàn đến sau, bây giờ để Ca Diếp nầy tiếp lời cho thánh Phê Rô đang cần giải khát kia kìa. Tôi sẽ nói luôn kết quả Tứ kết để chúng ta cùng biết đội nào được vào bán kết, hiền hữu Ali Bin Talib bằng lòng chứ?
Sau 48 trận vòng loại, là 8 trận vòng Bát kết như sau:
1) Brasile – Chí Lợi : 3-2 (đá phạt đền sau 120 phút bất phân thắng bại)
2) Colombia – Uruguay : 1-0
3) Hòa Lan - Mễ Tây Cơ : 2-1
4) Costarica – Hy Lạp : 6-4 (đá phạt đền sau 120 huề nhau)
5) Pháp – Nigéria : 2-0
6) Đức – Algéria : 2-1
7) Á Căn đình - Thụy Sĩ : 1-0
8) Bỉ - Mỹ : 2-1
Các đội thắng vòng Bát Kết được vào Tứ Kết vớì thành phần và kết quả để vào chung kết như sau:
1.- Brasile – Colombia : 2-1
2.- Pháp - Đức : 0-1
3.- Hòa Lan – Costarica : 4-3 (đá phạt đền sau 120 phút huề nhau)
4.- Á Căn Đình - Bỉ : 1-0
Trong các trận đấu, nhất là từ phần Tứ kết , sự hào hứng dâng cao nhưng cũng phải công nhận là kết quả vài trận đấu có phần nhờ may mắn hơn tài năng, trận sôi động nhất ở phần nầy theo tôi là trận Hoà Lan và Costarica. Hòa Lan nổi tiếng đá hay từ lâu đã đành, nhưng Costarica chỉ là một đội bóng nhỏ ít có thành tích trong các kỳ World Cup, vậy mà năm nay vào được đến Tứ kết sau khi đã hất chân ba đàn anh đại thụ Ý, Uruguay, Anh và đá ngang ngửa với Hòa Lan bất phân thắng bại. Nhiều người tự hỏi, nếu Huấn luyện viên Van Gaal của Hòa Lan không đổi thủ môn dự bị khi đá phạt đền, anh nầy được nghỉ ngơi sau 120 phút huề nhau giữa hai bên, lại là thủ môn chuyên môn bắt bóng phạt thì Costarica có phải bỏ cuộc vào bán kết với niềm kiêu hãnh thua chỉ vì thiếu sự may mắn hay không?
Sau Tứ kết là Bán kết, hiền hữu Phê Rô, tới phiên anh rồi đó. Các bạn ngồi yên nghe ông ấy tường thuật tiếp nghen, tôi bận chút việc ra ngoài cổng Tam Thiên, sẽ trở lại trong chốc lát thôi.”
Nói chưa dứt câu, Bồ Tát Ma Ha Ca Diếp đứng lên chậm rãi bước ra ngoài cổng trời, không ai để ý đến nụ cười bí ẩn của thiên thần Jibreal và cái gật đầu đầy ngụ ý của thánh Phê Rô trước khi tiếp tục buổi tường thuật:
- “Như mọi lần, các đội thắng của vòng Tứ Kết sẽ vào Bán kết với sự sắp xếp và kết quả như sau:
1) Ba Tây - Đức : 1 – 7
2) Hoà Lan – Á Căn Đình : 2 – 3 (đá phạt đền sau 120 phút huề nhau)”
Có tiếng “Ồ” ngạc nhiên đồng vang trong hàng “khán giả”, thánh Benedetto da Norcia không dằn lòng được nên buột miệng lên tiếng:
- “Hiền huynh Phê Rô, anh có nói lầm không? Brasile thua Đức 7-1, chuyện không thể tin được, đúng không các bạn?”
- “Tôi cũng không tin.” – Abu Hanifa, thánh nhà Chúa Allah biểu đồng tình cùng thánh Benedetto – “Chắc ông bạn Phê Rô của chúng ta nhớ ngược tỷ số 1-7 thành ra 7-1 chứ gì. Brasile!!! Brasile, vương quốc của bóng đá, 5 lần đội vương miện Vua quả cầu tròn, hân hạnh giữ chiếc Cúp Mondial đầu tiên vĩnh viễn cho mình, sao có thể bị hạ thê thảm đến thế?”
Thánh Phê Rô điềm tĩnh, cười chúm chím:
- “Chúng ta đều biết dương trần “Vạn vật đổi thay”, chẳng có gì gọi là bất biến, nhất là những thứ hữu hình, như lời Phật Tổ thường dạy chúng sanh, khi lên được tuyệt đỉnh thì cũng có lúc ngã xuống vực sâu, có Vua nào giữ mãi vương miện muôn đời cho giòng họ mình đâu, Brasile cũng thế và đây là thời điểm đội bóng Vua bị hạ bệ một cách đau lòng. Tôi đã thấy nước mắt của khán giả Brasile tuôn rơi lã chã, những tiếng huýt sáo phản đối, tức giận, tuyệt vọng vang khắp khán đài đội chủ nhà. Ba anh em chúng tôi, trái tim đã quên chuyện khóc cười thế nhân nhưng cũng vì vậy mà xót xa thương cho những mê vọng của cuộc đời.
Tuy nhiên, phải thật tình mà nói, sự thất bại của Brasil một phần bởi ảnh hưởng của sự thiếu vắng tiên phong gạo cội số 1 của họ là Neymar, anh ta bị chấn thương nặng trong trận đấu vòng Tứ Kết với Colombia nên không thể có mặt ở lần đấu then chốt này. Kể cũng lạ, theo tôi thấy, Brasile là đội bóng có lối chơi tập thể với tài năng các cầu thủ ngang ngửa nhau, không lẽ vì thiếu một tiên phong giỏi mà họ bị lọt lưới bảy lần, may là có 1 bàn gỡ danh dự. Các bạn có thể tưởng tượng được là chỉ 24 phút đầu mà họ đã bị thua 6-0, nghĩa là cứ trung bình 4 phút thủ môn danh tiếng số 1 của họ là Julio Cesare lại để bị lọt lưới một quả bóng và lại toàn là những cú sút tuyệt đẹp của những cầu thủ Đức như Klose, Muller… Người ta bảo Đức đã đá một trận tuyệt vời, tàn nhẫn (vì sút quá nhiếu bóng vào lưới đối thủ không nương… chân nể mặt chủ nhà). Nhưng các bạn hãy đợi xem Ba Tây có gỡ lại danh dự trong trận tranh hạng 3 với Hoà Lan sau đó không nghen. Rồi các bạn sẽ được coi lại trận chung kết cũng như trận tranh giải hạng 3, đây là món qua đặc biệt mà ba anh em chúng tôi đem về tặng quý hiền hữu đó.
Hiền hữu Jibreal, anh nói tiếp giùm tôi trận bán kết giữa Hoà Lan và Á Căn đình đi, tôi ra cổng đón Bồ Tát Ma Ha Ca Diếp đem ngạc nhiên về cho các bạn của chúng ta đây.”
Chư thiên nhìn nhau ngơ ngác, sự tò mò dâng cao nhưng vốn mang tinh thần trầm mặc của các bậc thánh hiền nên tất cả chỉ xì xào nho nhỏ rồi lắng nghe thiên thần Jibreal nói về trận bán kết còn lại trong khi thánh Phê Rô đứng dậy để ra tìm Bồ tát Ca Diếp. Thiên thần Jibreal sau khi uống một ly nước cốt đào tiên thấm giọng, tiếng của người hùng hồn hơn lúc ban đầu:
- “Xin lỗi chư hiền hữu nghen, thiệt tình hai ông bạn quý của chúng ta đã nhường cho tôi tường thuật trận đấu nhàm chán nhứt trong thời điểm quan trọng nầy. Hai đội Hòa Lan, Á Căn đình mỗi đội đều có thành tích lẫy lừng trong quá khứ và những tên tuổi vang danh như J. Cruff /Hòa Lan và Maradona/Á Căn đình. Trong hiện tại họ cũng là hai đội có nhiều triển vọng đoạt giải, ai cũng nghĩ sẽ được coi một trận đấu tuyệt vời nhưng không ngờ họ chỉ vờn nhau bất phân thắng bại từ 90 phút chính thức đến 30 phút phụ trội. Một tiên phong dầy kinh nghiệm như Robben của Hòa Lan chỉ làm thiên hạ nín thở ở phút 99 khi tung bóng... hụt vào lưới Á căn đình. Đó là chưa kể quả bóng vàng Messi, linh hồn của đội áo trắng-xanh cũng không làm nên việc gì vì sau gần nửa tiếng vờn nhau, anh ấy mới tung một cú phạt không kết quả. Cuối cùng là phải đá phạt đền, đây là phần quyết định của vai trò thủ môn. Lần nầy, Huấn luyện viên Hòa Lan Van Gaal không thể lập lại mánh khóe như trận đấu với Costarica vì thủ môn Cillessen lần nầy phải bó tay trước tài bắt bóng của Romero Á Căn đình với tỷ số 4-3. Cuối cùng Hoà Lan đành chờ đấu với Brasile để tranh hạng 3 và Á Căn đình chuẩn bị lập lại trận chung kết như 24 năm về trước tại Mondial Ý năm 1990, lúc bấy giờ họ cũng đã gặp Đức và “hào phóng” tặng Đức chức vô địch thế giới lần thứ ba. Những người có kinh nghiệm đã tiên đoán kết quả lần nầy của Hoà Lan và Á Căn đình chẳng khác nào bàn tiệc dọn sẵn cho đội Đức trong trận chung kết mà thôi, dân cá độ dốc hầu bao dành chờ chiến thắng cuối cùng của Đức.”
Thiên thần Jibreal còn định thuật tiếp trận tranh giải hạng ba thì thấy chư thiên đồng loạt nhìn về cổng Tam Thiên, Jibreal nhìn theo và ông thở phào nhẹ nhõm khi thấy Bồ Tát Ma Ha Ca Diếp và Thánh Phê Rô đang sánh bước bên cạnh hai vị có một gương mặt mới mà chư thiên chưa từng gặp lần nào. Người nầy dáng dấp cao ráo, còn mang vẻ bịnh hoạn xanh xao nhưng gương mặt hiền lành, có thể là một thần dân mới vừa được nhập thiên đàng chăng? Không biết ông ta thuộc nhánh nào của ba lối rẽ Tam Thiên. Đặc biệt trên tay người nầy có cầm mấy dĩa DVD và một máy chạy DVD chuyển vào TV. Chư thiên còn đang ngơ ngác thì Bồ tát Ma Ha Ca Diếp thân mật nắm tay người khách lạ kéo đến gần ông rồi giới thiệu:
- “Quý hiền hữu thân mến, chúng tôi có nói trước là sẽ dành cho các bạn một ngạc nhiên vào phút chót, và ngạc nhiên đó đang đứng gần tôi, trước mặt các bạn đây: Xin giới thiệu cùng quý hiền hữu, cầu thủ lừng danh Alfredo Di Stéfano, người vừa từ bỏ trần gian ngày 7.7.2014 sau 88 năm làm người dương thế để theo chúng tôi về đây trình bày lại hai trận then chốt cuối giải World Cup vừa qua, trận tranh hạng 3 và trận chung kết tranh chức vô địch thế giới. Phải để người trong nghề tường trình thì các bạn mới thấy hào hứng hơn. Alfredo là cầu thủ bóng đá kiêm huấn luyện viên gốc Á Căn Đình nhưng lại rất gắn bó với đội Câu lạc bộ Real Madrid của Tây Ban Nha trong thập niên 50 vừa qua, giúp đội nầy đoạt 5 lần cúp vô địch Câu lạc bộ châu Âu liên tiếp từ năm 1956 (284 trận với 216 lần ghi bàn). Dù gốc Á Căn Đình nhưng Alfredo cũng từng khoác áo đội tuyển quốc gia của 3 nước Á Căn Đình, Colombia và Tây Ban Nha. Ông không có duyên với Á Căn đình và Colombia lắm nên chẳng ghi bàn trận nào trong các cuộc tranh tài World Cup trong hai màu áo xứ sở các nước nầy, nhưng với Tây Ban Nha thì khác hẳn, từ năm 1957 đến 1961 ông tham gia 31 trận và ghi 23 bàn thắng. Đây chỉ là những thành tích quan trọng, nếu phải kể cho hết thì không biết bao nhiêu con số để mọi người đặt cho ông biệt danh Mũi Tên Bạc và trong một cuộc bình bầu chọn cầu thủ của thế kỷ trong số các cầu thủ được trao giải quả bóng vàng của tờ báo thể thao chuyên về bóng đá Pháp “France Football”, ông được sắp hạng 4, chỉ sau Pélé (Brasile), Diego Maradona (Á Căn đình), Johan Cruijff (Hòa Lan). Qua thời tuổi trẻ, ông chuyển sang làm huấn luyện viên các đội nổi tiếng, trong đó có Elche, Boca juniors, Valencia CF, Sporting, River Plate, Real Madrid…..
Theo luật tạo hóa, năm nay ông từ bỏ cuộc chơi trần thế, bỏ sân cỏ, bỏ quả bóng tròn ngay đúng mùa tranh giải World Cup 2014. Ba anh em cõi trời chúng tôi nhân dịp nầy có nhờ thiên tào bắc đẩu lật sổ thiên đình coi ông có thể vào cổng Tam Thiên được không thì được biết ông vốn là dân thể thao thuộc hạng đàng hoàng, không bán độ, không chơi xấu khi vào trận đấu, có tinh thần đồng đội. Đời thường ông cũng có chút chút lỗi lầm như thường tình nhân thế. Nhưng nhân danh bóng đá, ông xứng đáng được bước qua cổng Tam Thiên làm người thuyết trình, tường thuật 2 trận đấu quan trọng mà các hiền hữu đang chờ đợi. Vì ông là tín đồ của đấng Jesus nên hy vọng sau đó thánh Phê Rô sẽ mở cánh cửa thiên đang bên nhà Chúa Ba Ngôi cho ông được nhập cư nơi đó.
Alfredo di Stéfano, đây là cổng Tam Thiên, chung điểm của ba thiên đường của ba tôn giáo lớn dưới trần gian. Ông đừng ngạc nhiên sao thấy chúng tôi hội tụ vui vẻ bên nhau chứ không chia phe, chia nhóm để đánh nhau như người dương thế nghen. Nơi đây chỉ có thương yêu, không thù hận. Mong ông sẽ hài lòng với đời sống mới thanh lặng của thiên đàng. Hy vọng tài thuyết trình về hai trận cuối của World Cup sẽ làm sôi động hơn cho anh em chúng tôi.
Xin mời các hiền hữu hãy lắng nghe và xin nhường lời cho Alfredo di Stefano, thần dân mới của Thiên đường.”
Alfredo vụng về bước ra giữa sân, ông đã từng quen đứng giữa đám đông, khi trên sân cỏ, lúc ở phòng thu âm để được phỏng vấn và cả khi lãnh các giải quả bóng vàng cũng như các cơ hội được các fan bao quanh ngưỡng mộ xin chữ ký. Với ông đó là chuyện thường, không có gì để bỡ ngỡ cả. Nhưng ở đây, trước cửa thiên đường, chung quanh là chư thiên đạo đức, ông bỗng đâm ra lýnh quýnh, ông chỉ mới bỏ trần gian mấy ngày nay thôi, đâu thể mất khí thế của một người luôn là “cây đinh”, “ngôi sao” của làng bóng đá được. “Đây là cổng nhà trời ư? Thôi được, ta sẽ đem sức mạnh của bóng đá truyền cho các ông thần, ông thánh nơi nầy để mấy ổng biết thế nào là niềm đam mê của quả bóng tròn”. Alfredo thầm nghĩ thế và tự dưng nghe bình tĩnh lại, ông từ tốn trình bày:
- “Kính thưa chư thiên, trước hết tôi xin tường thuật trận tranh hạng 3 giữa hai đội bại của vòng bán kết, Hoà Lan và Brasile. Thành thật mà nói, trước ngày khai trận, khí thế của toàn dân Brasile lẫn đội của họ sôi nóng như cái nóng mùa hạ đang thời của xứ sở nầy. Thua 7-1 trước đội Đức là quốc nhục, cần phải đấu một trận cho ra hồn để mọi người thấy sự thất bại hôm nào chỉ là một “rủi ro nghề nghiệp”, phải để cho toàn thế giới biết dù rớt vương miện nhưng xứ Vua bóng đá vẫn còn giữ được long bào chứ chưa hẳn mất tất cả. Tiên phong Neymar chưa bình phục nhưng Đội trưởng David Luiz vẫn còn đó và toàn đội Brasile từng chiến thắng để đi đến giai đoạn nầy vẫn còn kia mà. Thắng, Brasile không hạng nhất, nhì thì cũng phải hạng 3. Đó là khẩu hiệu ra quân.
Bên đội Hoà Lan cũng thế, từ thuở có World Cup đến giờ , đã 3 lần Hòa Lan vào chung kết nhưng chưa bao giờ dành được cúp vàng đem về cho quê hương, các danh thủ Hòa Lan từng làm mưa gió trên khắp các cầu trường châu Âu, từ Johann Cruijff đàn anh lừng lẫy của thập niên 70 đến các danh thủ Gulitt, Van Basten, Seedorf, Davide, v.v… đã giúp đội Milan (Ý) bao lần chiến thắng các cúp châu Âu, cúp liên lục địa. Lần nầy như một định mệnh tái lập, họ đã để vuột cúp vàng vì những quả phạt đền “vô duyên” với Á căn đình. Thôi thì, mất hạng nhất, hạng nhì cũng còn hạng ba để đem về cho đội nhà 14,7 triệu Euro tiền thưởng của FiFa (hạng nhất 25,7 triệu, hạng nhì 18,4 triệu, hạng tư 14,7 triệu Euro, các đội được đến Brasile tham gia giải nếu thua về sớm cũng có thưởng an ủi sơ sơ 1,1 triệu). Nhưng tiền thưởng là một lẽ, vấn đề quan trọng là danh dự, Van Persie và Robben cùng đồng đội đã sẵn sàng chiến đấu đến giọt… mồ hôi cuối cùng.
Thiên đàng có thể có 3 vì giáo chủ nhưng rừng thế gian chỉ có một chúa sơn lâm, trận bóng đá nào cũng chỉ có 1 kẻ thắng mà thôi, nếu lỡ huề nhau cũng phải dùng đến phương pháp đá phạt đền để phân định thứ ngôi thành, bại cho rõ ràng. Chiến thắng ai cũng mong, nhưng tất cả còn tùy tài chạy trên sân và tài sút bóng vào lưới của mỗi đội tuyển, Và trước sự ngỡ ngàng lần nữa của khán giả đội chủ nhà, Brasile lại để thua Hòa Lan lần nữa với tỷ số 3-0! Van Gaal cùng toàn đội xứ hoa Tulipe hân hoan lãnh huy chương bạc với lời hứa hẹn chuyển bạc thành vàng trong các World Cup tương lai.”
Cả sân cỏ công viên Tam Thiên chư thiên ngồi im thin thít, Alfredo chờ tiếng vỗ tay như lúc còn ở dương gian mỗi khi ông dứt lời tường thuật hay tuyên bố một điều gì, nhưng ở đây “mấy ông thiên nầy” lại bất ly cục cựa, nghe kể một trận bóng mà im ru như vậy quả thần thiếu “tinh thần thể thao” quá chừng, Alfredo chán nản nghĩ thầm chắc tại mình mất duyên tường thuật, hay tại người nhà trời tâm tánh khác kẻ thế gian. Còn đang suy nghĩ thì Bồ Tát Văn Thù nhẹ nhàng đem đến cho Alfredo một ly nước cam tuyền và nói:
- “Ông bạn uống thấm môi cho đỡ khát. Trận hạng ba đã có kết quả, ông không thấy phản ứng của anh em chúng tôi vì thật ra chúng tôi đã tiên đoán được sự thể như vậy nên không lấy làm ngạc nhiên lắm. Theo sự quán xét của chúng tôi, Brasile tuy đá giỏi thật, kỳ nầy lại được đá trên sân nhà với khán giả “ruột” nên tự tâm họ có chút khinh mạn dù không nói ra. Ngay trước ngày khai mạc World Cup, tình hình chính trị, thời sự của xứ nầy không mấy ổn với nào biểu tình, hỗn loạn khắp nơi để phản đốì chính phủ và làm mất đi phần nào hào khí của đội nhà. Trận đầu khai mạc, Brasile đã thắng Croazia dù với tỷ số 3-1 nhưng cũng phải tính đến sự thiên vị của trọng tài trận đấu đó dành cho họ. Tất cả những chi tiết đó cho chúng tôi tiên đoán đúng phần kết thúc không mấy vinh quang của đội bóng lừng danh thế giới của ông.
Bây giờ thì ông có thể kể trận chung kết đi, chúng tôi chờ nghe để xem sự tiên đoán tiếp theo của chúng tôi có đúng thêm lần nữa không. Chúng tôi cám ơn ông, đúng là dân nhà nghề, ông tường thuật rất hay hơn ba anh em chúng tôi nhiều lắm.”
Alfredl thở phào nhẹ nhõm, thì ra là vậy chứ không phải mình mất duyên ăn nói. Nhưng thôi, để sau đó mình cho mấy ông thiên nầy coi tường tận các trận đấu qua dĩa DVD mình đem theo lên đây, thử xem mấy ổng có ngồi tịnh như bình không cho biết. Nghĩ vậy nên Alfredo uống cạn ly cam tuyền rồi tằng hắng lấy giọng kể trận chung kết:
- Đức và Á Căn Đình lại gặp nhau ở chung kết như một cơ duyên tiền định với khoảng cách 24 năm dài chờ đợi nhau. Ngày đó, Á Căn Đình tại World Cup Ý năm 1990 với Diego Maradona, tiên phong số 1 thế giới lúc bấy giờ, huyền thoại Maradona ngang ngửa với Pélé của Brasile. Á căn đình đã đá bại đội Ý chủ nhà ở vòng bán kết để vào chung kết gặp Tây Đức (bấy giờ chưa thống nhất nước Đức). Maradona thuở ấy vừa trốn thuế Ý, vừa chối trách nhiệm làm cha với đứa con ngoại hôn ở Napoli nên đội Á Căn đình bị khán giả Ý huýt sáo tẩy chay và ủng hộ hoàn toàn cho đội Tây Đức. Có lẽ tính tâm lý đó ảnh hưởng đến trận đấu nên Á Căn Đình dù có Maradona vẫn để CT Frank Beckenbauer và các danh thủ Tây Đức bấy giờ như Matthaus, Klinsmann, Rudy Voller cùng đồng đội đá lọt lưới 1-0 dành cúp vàng lần thứ ba, ngang hàng với đội Ý cũng 3 lần chiến thắng World Cup.
Á Căn Đình hôm nay có ngôi sao danh thủ Messi rực rỡ trên trời bóng đá châu Âu, quả bóng vàng Fifa 2009 – 2010 - 1012, được coi như người thừa kế ngôi vị độc tôn của Maradona. Hơn 10.000 dân Á Căn đình đã kéo qua Brasile chờ mừng trận phục thù 24 năm xưa.
Đức thì khác hẳn, đó là môt đội bóng trẻ với hỗn tạp các cầu thủ mang nhiều sắc tộc, từ chính thống đến di dân nhưng chung một quốc tịch và cùng một hướng nhìn, hướng nhìn về chiếc cúp vàng hực hỡ đặt giữa khán đài danh dự, nơi có nữ Thủ Tướng Đức Merkel nổi tiếng nhất thế giới về tài lãnh đạo khôn khéo của bà đã đưa nước Đức vượt lên hàng đầu trên tất cả mọi mặt, từ ngoại giao, chính trị, kinh tế, xã hội và bây giờ là thể thao. Bà ngồi kế bên nữ Tổng thống chủ nhà Brasile trong khi nữ Tổng thống Á Căn Đình vắng mặt vì nhiều lý do tế nhị. Đội tuyển Đức không có tên tuổi ngôi sao vàng trên bảng sắp hạng Fifa, không có sự ưu đãi đặc biệt giữa cầu thủ nầy, cầu thủ nọ trong đội. Ngàỳ xưa chiến tranh thế giới lần thứ hai bùng nổ vì tính phân biệt chủng tộc của Đức, nhưng bây giờ cứ nhìn đội tuyển Đức để biết đó là một Hợp chủng quốc như Mỹ ở châu Âu. Đã một lần họ thắng Á Căn đình thì tại sao không thể có lần thứ hai để đồng hạng với Ý bốn lần đoạt World Cup và rượt đuổi Brasile cho họ biết bóng đá nào phải chỉ có Brasile là ngoại hạng. Tóm lại, tất cả đã sẵn sàng.
Tiếng còi trọng tài Rizzoli/Ý vừa thổi là cả cầu trưòng bắt đầu vào cuộc thư hùng. Đội Á căn đình chiếm phần thượng phong nhưng không làm được việc gì cả, họ giữ bóng nhiều hơn đối thủ. Tuy vậy, Đức vẫn không để sơ hở dù Leo Messi đôi ba phen tạo nguy hiểm trước khung thành của Đức. Hai bên vẫn giữ tỷ số 0-0 cho đến hết 90 phút chính thức của trận đấu. Tiên phong Klose của Đức đá khá hung bạo, thỉnh thoảng lại chơi xấu nên Huấn luyện viên Jogi Low đã cho Gotze vào thay Klose ở phút 43 hiệp nhì. Ông không ngờ sự thay đổi đó đã đưa vinh quang đến cho cả nước Đức vì trong hiệp phụ chính Gotze đã đưa một đường bay thật đẹp cho trái bóng lọt lưới thủ môn Romero/Á Căn đình. Cả cầu trường Rio de Janeriro như bùng vỡ vì niềm vui mừng của khán giả Đức. Trên khán đài danh dự Thủ tướng Merkel hớn hở hoan hô chiến thắng của đội nhà, bên cạnh bà nữ Tổng Thống Brasile Dilma Rousseff gượng gạo nhìn kết cuộc ngoài ý muốn, tổng thống Nga Putin mặt vẫn lạnh lùng, vô cảm... Nhưng cần gì, tượng Chúa Redentore trên cao đang phất phơ bay lá cờ Đức, sau 25 năm thống nhất họ sung sướng vui chung niềm vui của một dân tộc từng kiêu hãnh biết đoàn kết, cải tiến để đi đến vinh quang. Lần đầu tiên, một đội bóng châu Âu chiếm giải vô địch thế giới tại châu Mỹ, một điều mà tiền lệ chưa từng thấy xảy ra.
Chưa hết, bên kia trời Berlin, nơi được chọn làm trọng điểm đón chờ kết quả. Berlin, thành phố của tủi nhục hôm nào khi còn bức tường đông tây chia cách, bây giờ tất cả đang ôm nhau nhảy múa tưng bừng, không chỉ người dân Đức đông-tây hôm nào, mà có cả những di dân bốn phương đang hưởng đời an lành trên nước Đức cũng vậy. Họ trong phút chốc thấy đội tuyển Đức là “đội mình”, không cần biết “mình” là ai, Đức vàng VN, Đức đen Ghanna, Đức trắng Thổ nhĩ Kỳ, v.v… Cần gì, “sống đâu, âu đó”, niềm vui của người cưu mang ta cũng là niềm vui của ta, chuyện thường thôi, phải không thưa các chư thiên?”
Alfredo ngừng nói, có tiếng lào xào nho nhỏ đâu đây, và như để làm vui lòng vì khách mới, chư thiên đồng loạt vỗ tay, những tiếng vỗ nhẹ nhàng thanh thản chứ không dồn dập như ở cầu trường. Thánh Giacomo nhà Chúa Jésus lại đem một ly cam tuyền đến cho Alfredo rồi dìu ông cùng ngồi xuống thảm cỏ, giọng thánh nhỏ nhẹ:
- “Ông tường thuật thật duyên dáng, thú vị, chúng tôi theo dõi dù không nhìn thấy vẫn tưỏng tượng được những sôi động của cầu trường. Thế gian là vậy, tranh đấu hơn, thua không ngừng nghỉ, ở bất cứ môi trường nào cũng luôn có kẻ khóc, người cười. Ông quên thuật nỗi buồn của Á Căn Đình cũng như sự thất vọng của Messi đã để mất cơ hội đưa tên anh ta vào lịch sử Cúp Thế giới, nhưng chúng tôi đã thấy được niềm đau của họ, người cõi trời không bỏ quên bên nào hết.”
Alfredo lúng túng, mấy ông nhà trời nầy sao nghĩ lung tung, đang vui nói chuyện chiến thắng của bên nầy lại bắt qua chuyện buồn của kẻ bại trận bên kia làm chi không biết nữa. Thánh Jabreal nhà chúa Allah thêm vào:
- “Chúng tôi còn biết cả sự phung phí kỳ lạ của thế gian khi coi lúc trao giải thưởng chung kết, ngoài tiền mặt của các cơ quan liên hệ, còn có một giàn mỹ nữ của hãng hàng không Fly Emirates được trả 100 triệu USD chỉ để đứng trao huy chương cho các cầu thủ thắng trận. Người ta phung phí tiền của chỉ trong một cuộc vui mà không nghĩ đến những nơi, những người khốn khổ không cơm ăn, nhà ở. Rồi còn lại phao ngôn rằng kinh Coran dạy tín đồ của Allah ai chết vì đạo sẽ lên thiên đường sẽ có 72 mỹ nữ chầu hầu. Ôi Chúa tôi, tiền đâu chúng tôi cung ứng mỹ nữ cho những tên cuồng tín vô lối đó. Thiên đường chỉ để kẻ thiện dừng bước chứ đâu đón mời những kẻ sát nhân.”
Bồ tát Ma Ha Ca Diếp ngăn lời bạn:
- “ Hiền hữu đừng làm ông bạn của chúng ta nghĩ rằng chúng ta đang tấn công ông ấy đấy nha. Alfredo, thật ra các bậc Thầy của chúng tôi cho chúng tôi xuống trần theo dõi World Cup không phải để thưởng thức một trò chơi, một cuộc tranh tài mà là để biết sự thay đổi của thế gian ra sao qua từng thời điểm của mỗi khía cạnh cuộc đời. Chúng tôi thấy con người tuy có tiến bộ hơn xưa về mặt kỹ thuật nhưng tâm tính vẫn như thuở nào, vẫn vô minh để tranh giành lợi quyền, vật chất; vẫn bon chen để tàn hại lẫn nhau. Có những cuộc chơi mang danh thể thao, danh từ tuy tao nhã, nhưng thực tế vẫn phơi bày tính bon chen, thua, được của thế gian: một quả bóng, 22 người giành giựt, chẳng bên nào chịu nhường bên nào. Ba anh em tôi đã thấy những cú đá chân vào đối thủ, những móc giò lái khi thấy đối thủ gần khung thành mình, những cùi nhỏ, tay nắm sẵn sàng húc nhau để ngăn những hiểm họa gần kề từ người đang giữ bóng.
Quả bóng tròn như vầng trăng đêm Rằm. Năm nay ngày chung kết cũng đúng vào dịp trăng tròn 17. Vầng trăng đêm đó tỏa ánh sáng cho cả thế gian, nhưng quả bóng hôm ấy chỉ mang vui về cho một đội tuyển, một quốc gia mà thôi. Những đội kém may mắn cũng mang trăng về cho quốc gia của họ, nhưng đó là những vầng nguyệt khuyết. Khuyết hay tròn thì cũng một vầng trăng, ví như như thắng hay thua gì cuối cùng World Cup cũng chỉ là một trò chơi, Alfredo, ông đã bao lần lăn thân vào những cuộc vui đó, thắng - bại ông trải đủ, vậy ông thấy thế nào về lời tôi nhận định?”
Alfredo lại lúng túng:
- “Dạ, lời Bồ tát quả đúng như vậy, tất cả cuối cùng chỉ là một cuộc chơi – và như có lằn điện xẹt ngang đầu, ông chợt hiểu ra – cũng có nghĩa là không nên buồn khóc hay giận tức khi thất bại.”
Bồ tát Ma Ha Ca Diếp gật đầu hài lòng:
- “Ông quả là một người thông minh, sáng suốt. Thôi, như vậy tổng kết World Cup Brasile 2014 kêt quả như sau : 1) Đức
2) Á Căn đình
3) Hòa Lan
Chư hiền hữu có cần coi lại các trận thi đấu từ đầu đến cuối thì mượn dĩa DVD của ông bạn Alfredo đây để coi lại tại tư gia, hay chúng ta cùng hội họp để coi chung tại cổng Tam Thiên nầy vào dịp khác. Bây giờ đã tới lúc ai về nhà nấy vì đã tới giờ cầu nguyện rồi các hiền hữu ơi.”
Thánh Francesco nhà Chúa Jésus và thánh Abu Bakr nhà chúa Allah vui vẻ nói với Alfredo:
- “Rồi ông sẽ ở đây lâu, có khi nào ông nghĩ đến việc tạo các đội bóng trên cõi trời và ông làm Huấn luyện viên kiêm trọng tài cho anh em chúng tôi thỉnh thoảng vui chơi giải trí không?”
- “Nếu chư thiên yêu cầu, con đâu dám từ chối, miễn sao chư vị đừng để bị thẻ vàng, thẻ đỏ thì tốt rồi.”
Chư thiên đồng cười trước câu nói dí dỏm đó của Alfredo rồi tản mạn ra về, lần đầu tiên nơi cổng nhà trời Alfredo thấy mình quả thật còn duyên ăn nói, ông nghĩ thầm “Khi quả bóng lăn, chư thiên cũng chạy theo quả bóng mà thôi. Chẳng lẽ lúc đó thì chư thiên với thế gian đồng một thể tánh hay sao? Nhưng thôi, trần thế với thiên đường, khi vào trận bóng đá thì quả bóng là Vua”.
Bồ tát Ma ha ca Diếp đang đi phía trước, sắp rẽ vào ngả Niết Bàn, chợt dừng lại, đứng chờ Alfredo đến gần rồi như đọc được ý nghĩ của ông, Bồ Tát nói:
- “Chư thiên và chúng sanh đồng một thể tánh nhưng khác nhau ở điểm “chư thiên đã giác ngộ, còn chúng sanh vẫn vô minh”, chính vì thế đối với chư thiên World Cup chỉ là một trò chơi mà đã là trò chơi thì không thể khóc, cười theo chuyện thắng, thua. Làm Huấn luyện viên hay trọng tài cho các đội bóng nhà trời, ông không cần sử dụng thẻ phạt đâu ông bạn thân mến à.”
Cổng Tam Thiên trở về thanh vắng, nắng vẫn hồng chờ đợi cuộc vui, một cuộc vui không cần trăng tròn, nguyệt khuyết.
HUỲNH NGỌC NGA
Torino, ITALIA - 22.07.2014
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen