Samstag, 9. August 2014

VỀ NƠI NGÀN TRÙNG

 

Có con suối nhỏ xa rừng
Có Tôi đứng lại lưng chừng đời hoang
Sớm, chiều ngơ ngác quan san
Buồn trong quá khứ, buồn tàn cuộc chơi
Phiêu du trên bến trùng khơi

Tình qua truông lạnh, trảng đời gió lay
Trời gom vài cụm hoa mây
Che đêm khắc khoải, che ngày nắng khô
Tôi thân bèo bọt... hải hồ
Đông,Tây hiu hắt! Bến, bờ biệt tăm
Trong tôi một cõi xa xăm
Râm rang từng tiếng vọng âm lạc loài
Quanh đi, quẩn lại, trong, ngoài
Ngày, đêm, năm, tháng viễn hoài núi sông
Thương thân lỡ bước tang bồng
Thương đời bĩ cực, bão giông ngập tràn
Như chiều vẫy biệt thiều quang
Tôi lê chân mỏi, sức tàn, lực suy
Nén lòng trên cánh thiên di

Lìa quê sau cuộc từ ly não nùng
Đứng trong vũng tối vô cùng
Nhìn ra mấy cõi chập chùng nhân sinh
Nặng mang một khối u tình
Nhạt nhòa kỷ niệm, riêng mình héo hon
Đi trong phế tích hao mòn
Xót thầm dâu bể đang còn đắng cay
Trải thêm chiếu bạc hôm nay
Đặt tình nhân nghĩa, rủi may phù trần
Nổi trôi, bầm dập bao lần
Đục, trong thì cũng chỉ ngần ấy đau
Tóc xanh giờ đã phai màu

Nửa vòng nhật nguyệt, xa nhau một đời

Trên đường mây vượt biển, trời
Thả niềm thương nhớ về nơi ngàn trùng.

HUY VĂN

Keine Kommentare: