Thấp thoáng hoàng hôn ôm bóng tối 
Đó đây tinh tú chợt du hành 
Có phải lời thu trong gió thổi 
Khi màn sương thả dáng mong manh?!  
Lối xưa thu quyện trong hơi thở 
Trên cả bàn tay ấm tình đôi 
Kỷ niệm vẫn đầy trên nỗi nhớ 
Đời mãi xoay vòng! Thu vẫn trôi...  
Tương lai mang giấc mơ hiện thực 
Qúa khứ ngập ngừng chút nhớ, quên 
Lung linh kỷ niệm trong hồn vắng 
Loáng thoáng ngoài sân lá rơi thềm.  
Ảo giác mênh mông như sương tỏa 
Ứơc gì sống lại phút tình chung 
Trời đã vào thu, lòng vẫn hạ 
Chờ trong vô vọng cuộc tương phùng.  
Bao giờ nối nhịp đời hai ngả 
Hay chỉ là một giấc mơ hoa!? 
Đất thênh thang, trời còn xa quá! 
Ngày, đêm, năm tháng cứ dần qua.  
Lối thu xưa về trong nỗi nhớ 
thả tình trôi lãng đãng vào thơ 
Đêm viên tịch cho sầu khép, mở 
Hỏi: còn mãi xa nhau đến bao giờ?!  
HUY VĂN
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen