Nhớ hải đăng ánh vàng ma quái 
Biển liêu trai thả sóng vỗ bờ 
Nhớ những lần gối đầu trên cát 
nhìn trời đêm thả mộng vu vơ.  
Biển như hát lời tình muôn thuở 
bằng nhặt, khoan ngọn sóng thủy triều 
đều đăn như cõi lòng khép, mở 
khi dạt dào trỗi một khúc...yêu! 
Biển nhấp nhô, ấm trời nắng hạ 
Xanh một màu bãi Trước, bãi Sau 
Như thủy mạc vẽ màu sương tỏa 
Đẹp làm sao sóng, nước Vũng Tàu!  
Nhớ gió thoảng như lời tình tự 
và thùy dương nghiêng bóng xạc xào 
Bóng ai thả gót chân tư lự 
Biển hay người đang gọi đời nhau?!  
Trăng cô lữ bên trời mờ, tỏ 
chập chùng soi từng bước bâng khuâng 
như đang thả dốc dài núi Nhỏ 
Vũng Tàu xa mà vẫn thật gần!  
HUY VĂN
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen