Qua phố thấy nhà ai vàng hiên cúc
Lại chạnh lòng thoáng nhớ bóng sơn khê
Từ dạo khoát áo phong trần du mục
Thu đến, Thu đi. Người lạc lối về!
Thầm gửi hương Thu về trên phố núi
để vàng thêm bóng nắng lối quỳ hoa
Dốc nhỏ chiều sương dù đã thật xa
vẫn đọng mãi trong niềm thương, nỗi nhớ.
Bước thăng trầm nơi ngàn trùng cách trở
Đời vô thường trong cuồng lũ phù sinh
Ngày dồn dập như sóng gào biển nhớ
Đêm chơi vơi qua ngàn nỗi u tình.
Khúc ly tao buông nốt trầm giai điệu
gọi tình Thu trong dào dạt thu ca
Lời yêu xưa ngập ngừng hoài không nói
Bàn tay đan chỉ là giấc mơ nhòa.
Thu, cứ thế, trải màu sương huyền thoại
Đà Lạt mờ nhân ảnh dưới trăng soi
Người, cứ thế, bước trầm ngâm...khắc khoải
Chiều viễn phương trời, mây bỗng u hoài.
HUY VĂN
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen