Nội dẫn con đi chợ hôm qua
Tết đến bánh mứt mua đầy nhà
Có cả cành mai vàng khoe sắc
Tưng bừng nhộn nhịp với người ta
Nhưng con chỉ có mắt lệ trào
Nhớ bố nhớ mẹ nhớ biết bao
Bố ơi sao bố cứ đi mãi
Mẹ hỡi giờ mẹ ở nơi nào
Bà bảo bố ham tận hưởng đời
Bỏ cả trách nhiệm để ăn chơi
Rượu bia gái đẹp cứ ngây ngất
Phù phiếm xa hoa mù quáng rồi
Còn mẹ hận bố đi lấy chồng
Đàn bà yếu đuối cảnh phòng không
Giường đơn gối chiếc chịu sao nổi
Gió táp mưa sa rất lạnh lòng
Nên mẹ đã lâu chẳng muốn về
Và bố hoan lạc vẫn mải mê
Chắc hẳn mẹ giờ vui duyên mới
Và bố cũng vậy, đang hả hê
Có biết chăng con buồn não nề
Tháng ngày chờ đợi dài lê thê
Khẩn nài Trời Phật thương ban phát
Dù chỉ một phút được cận kề
Bên bố bên mẹ một phút thôi
Cho con biết mình chưa mồ côi
Cho con biết mình còn cha mẹ
Vẫn sống cùng con dưới bầu trời
Đêm đêm nhớ mẹ con nằm mơ
Mẹ về cho con hết bơ vơ
Mẹ về cho con lời âu yếm
Cho con hạnh phúc tuổi ngây thơ
Ngày ngày con đứng trông ra đường
Tưởng tượng bố về với yêu thương
Y như hồi đó con đau ốm
Bố đem thuốc uống canh bên giường
Chẳng thà tủi phận trẻ mồ côi
Còn hơn chịu cảnh bị bỏ rơi
Mẹ ơi bố hỡi sao đành đoạn
Để con lạc lõng giữa chợ đời
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen