Samstag, 28. Juli 2018

CON NHỚ MẸ

  CON NHỚ MẸ ***
(MẸ NẤM / Nguyễn Ngọc Như Quỳnh)
      Phần 1 - Phần 2 sẽ gửi sau

Con nhớ mẹ.  Ngoại ơi con nhớ mẹ
Chốn lao tù bị giam giữ chưa về
Sau song sắt ngày dài lắm lê thê
Hẳn mẹ cũng tội cho thân con trẻ?

Nhưng phải làm những gì mẹ có thể
Chịu thiệt thòi, chịu mất mát riêng mình
Vẫn can trường, vẫn nhất định hy sinh
Cho chính nghĩa, cho nhân quyền sáng tỏ!

Con đã biết... dẫu tuổi đời rất nhỏ
Những lý do khiến mẹ phải vắng nhà
Phải cam lòng, phải nuốt lệ rời xa
Đứa con thơ rất cần mẹ âu yếm.

Rất cần nghe lời ngọt ngào trìu mến
Của mẹ hiền chăm sóc và thương yêu
Cả những điều mẹ dạy bảo sớm chiều
Cùng đưa đón vào giờ tan lớp học.

Biết bao lần, cổng trường con bật khóc
Khi thấy ngoại, bước vội vã bên đường
Dù dáng vẻ, cố gắng sức kiên cường
Vẫn hằn sâu nét hận sầu đau khổ.

Sao thế hở - Sao người ta lại nỡ
Bán giang sơn.  Bán dân tộc dễ dàng
Để nhà nhà, tụi cướp phá tan hoang
Cướp cơm áo, cướp đi nguồn hạnh phúc?!

Bọn độc tài cứ cắn răng chịu nhục
Miễn bạc tiền chảy vào đầy túi tham 
Lắm ông to bà lớn còn dã man
Chế độc dược cho dân lành... chữa bệnh!

Xây lâu đài, bác với đảng ra lệnh
Mở đồn bót thu thuế khắp mọi nơi
Trên đường đi...  Quá mòn mỏi rã rời
Nhiều chuyến xe chẳng thà đứng một chỗ

Cái xã hội chủ nghĩa rồi tới số
Vì áp bức, bóc lột tận xương da
Không chừa ai dù lớn bé trẻ già
Ôi Thượng Đế - Mau ra tay trừng trị!

Như ngày nào, Ngài hỏi tội lũ quỷ
Trong thánh kinh, tên chúng là Sa-tan
Cho dân gian thoát khỏi ách bạo tàn
Người yêu nước không bị tù oan trái.

Nhà cầm quyền biết trân trọng lẽ phải
Cho chúng con tuổi khờ dại ngây thơ
Đêm từng đêm hết nức nở bơ vơ
Đợi trên vách bóng mẹ về an ủi

Bên ngọn đèn, nhạt nhoà mầu u tối
Giọng đã khàn, gọi hai tiếng “Mẹ ơi”
Ngoại một bên lau nước mắt tuôn rơi
Thương cháu lắm nhưng làm sao thay thế!!!

**** Viết cho bé Nguyễn Bảo Nguyên, con gái Mẹ Nấm

antrinh

Keine Kommentare: