MỘT NGÀY BUỒN
Nhìn mây lãng đãng vẽ vời
Bức tranh vân cẩu treo đời hư không
Nhớ về quê cũ : thẹn lòng !
Ngỡ ngàng đất mới. Sầu trong, buồn ngoài
Tình chiến quốc, nợ trần ai
Lỡ thơì, lỡ vận dặm dài rêu phong
Tay trơn quơ giữa sương phong
Cầu may với gánh tang bồng đó đây
Kiếp nhân sinh đếm từng ngày
Giữa đơì huyễn mộng, tình lây lất tình
Buồn vui sau cuộc tái sinh
Đôi khi nhìn lại đời mình : thương thân !
Chút hiu quanh rất phong trần
Đường mây viễn xứ rẽ, phân từng ngày
Dốc đời dựng mãi phương này
Nhìn quanh : bào, ảnh. Đó, đây lối mù
Ta đang hiện thực mà như
Mơ hồ lạc cõi phù hư cuối đời
Áo cơm tân khổ một thời
Vẫn còn chìm nổi bên trời tịch miên
20 năm! Một nỗi niềm
Nhìn mây vân cẩu thoáng riêng mình buồn.
HUY VĂN
1 Kommentar:
Kommentar veröffentlichen