*
ĐÊM CUỐI NĂM DƯƠNG LỊCH
Thăm quý Anh Chị ,
Hôm qua vẫn phải đi làm. Về sớm nên tạt vào thăm Ông già. Ba lúc mê lúc tỉnh. Ngồi bên giường nhìn ông cụ khi thở khò khè, khi trở mình chong mắt nhìn trân trân vào quãng tối của căn phòng mà thấy não lòng cho thân xác mỗi ngày một héo hon lúc cuối đời.
Buồn tình lấy viết ghi nháp những gì thoáng qua đầu khi lái xe trên đường về và ngay lúc ngồi nhìn ông cụ. Đêm về nhà ghi lại thành hai bài sau đây coi như phóng bút trong đêm giao thừa dương lịch. Gởi quý Anh Chị đọc để thay lời tâm tình lúc đầu năm.
Thân ái.
HVC
1- TRÊN ĐƯỜNG VỀ
Tàn năm. Đường vắng. Đêm lộng gió
Đông cuốn đời theo cuối vòng quay
Bóng tối mù khơi tràn mấy cõi
Leo lét đèn giăng tựa sao gầy.
Con đường rất quen mà chợt lạ
Có phải lòng đang lúc phân tâm?
Trời đất rộn ràng. Người đon đả
Còn ta: nỗi nhớ vẫn âm thầm.
Nhớ cánh sương giăng mờ phố thị
Cho bàn tay ấm phút chung đôi
Tiếng lòng khép, mở câu tình tự
Thoáng vọng dư hương tận cuối trời.
Đêm thả gió lùa trên sương lạnh
Đường về khơi động chút hoài âm
Bâng khuâng một nhánh hồn mọc cánh
Thời gian cứ thế lướt âm thầm.
2- TRONG VIỆN DƯỠNG LÃO
Ánh mắt mở trừng vào bóng tối
Ngọn đèn gợi nhớ ánh hỏa châu
Bàn tay khô khốc buông trên gối
Ngoài kia tiếng gió gọi đêm thâu.
Tháng năm hằn nét trên vầng trán
Vẽ từng ngọn sóng của thời gian
Dáng nằm thoi thóp như sông cạn
Chờ bốc hơi theo ánh hạ vàng.
Những tiếng nói, cười nghe xa vắng
Như cõi chiêm bao rất vô minh
Niềm đau thân xác chưa kịp lắng
Đã lạc hồn theo cuối hành trình.
Tháng tận. Năm tàn. Đêm băng giá
Bóng tối phủ dài trên tóc sương
Nhìn mảnh đời trên dòng vô ngả
Buồn đâu chợt đến giữa canh trường.
HUY VĂN
( Đêm cuối năm 2008 )
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen