Chiều viễn phương Đất, Trời vàng nắng hạ
Đã về đâu những thân ái hoa niên?!
Sân trường cũ. Cánh phượng hồng. Nhớ quá
thuở hồn nhiên chưa vướng bận ưu phiền!
Gửi trong gió những niềm thương, nỗi nhớ
Nhắn theo mây từng điệp khúc đầy, vơi
40 năm! Qua bao mùa cách trở
Vẫn chưa phai màu kỷ niệm trong đời.
Hè nơi đây không là mùa ve gọi
Phượng xứ người thêm tím nỗi buồn vương
Vòng thời gian khép mãi lối dặm trường
Cho lữ khách dõi mây trời, bóng nước.
Lối hoàng hôn chập chùng vương chân bước
Nắng ngập ngừng đưa tiễn lối hè xưa
Em và Tôi cùng kỷ niệm, nắng, mưa
Cũng vời vợi như thanh âm tình tự.
Hong ký ức trong mảnh đời lữ thứ
Gom lại vài tồn đọng của phong sương
Dẫu hôm nay chưa trở thành quá khứ
Đã thấy mai loáng thoáng một ngày buồn!
HUY VĂN
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen